You are currently viewing Tại sao các con nên dành thời gian cho vận động?
Giải Triathlon đầu tiên

Tại sao các con nên dành thời gian cho vận động?

Sợ thật!
Nhà có 1 ông tỉ năm mới vào Facebook viết bài 1 lần, thế mà nãy lướt thấy bài của ông ấy trên nhóm cộng đồng chạy bộ, mình thấy hay hay nên bê về tường ngay và luôn.
Cái gì mà vợ luôn đúng??? Đọc hại não vãi cả ra ông Linh Bon ạ, nhưng cũng tâm huyết ra phết.
Thật cũng khó tìm được ông xe ôm nào mà dành thời gian chơi và vận động cùng con nhiều như ông này các bác ạ. Xem video phía dưới thấy Anthony Pham tham gia chinh chiến bằng nào môn thể thao, hàng trăm giờ đóng quân ở Jump Arena Tăng Bạt Hổ luyện sự dẻo dai và sức bật, hàng nghìn giờ 2 bố con luyện tập và tàu lượn khắp nơi là biết bằng đó tâm sức cho con rồi.
Nhưng: cãi vợ thì nhem nhẻm, chưa tìm ra thuốc chữa 🤣
——–
TẠI SAO CÁC CON NÊN DÀNH THỜI GIAN CHO VẬN ĐỘNG THỂ CHẤT?
Xin chào các bố mẹ và các con!
Trong quá trình trải nghiệm cùng các bố mẹ và đồng hành cùng một số bạn nhỏ, thì câu hỏi mình hay nhận được nhiều nhất là làm thế nào để các con được nhận thức về tầm quan trọng của thể thao, để rồi có thể chọn cho mình 1 lối sống lành mạnh giống như các bố mẹ.
Với 1 khả năng khiêm tốn cùng với vốn kiến thức còn hạn hẹp, nhưng với sự đồng cảm sâu sắc và một lời gợi mở chân thành từ chú Quân thì mình cũng xin mạnh dạn chia sẻ 1 chút trải nghiệm mang tính cá nhân của gia đình mình, để hy vọng thông qua đó, các bố mẹ sẽ có thêm cho mình góc nhìn tham khảo, và biết đâu cũng có thể tìm thấy cho mình điều gì đó có ích.
Với quan điểm cá nhân mình thì kết quả tốt thường được tạo ra từ những câu hỏi chính xác và đúng đắn. Tư tưởng sẽ chỉ đạo hành động, nên thay vì cố gắng tìm cách mua chuộc hay đủn mông các con đi tập thì việc đầu tiên chúng ta nên làm là giúp các con trả lời thật tốt cho câu hỏi:
“Tại sao các con nên dành nhiều thời gian cho vận động?”
Mình tin rằng khi đã duy trì được 1 lối sống tuyệt vời như các bố mẹ đã và đang làm thì việc này sẽ ok trong 1 nốt nhạc. Nên mình xin phép đi đến phần tiếp theo luôn nhé.
Đôi khi, chúng ta có 1 nhận thức đúng đắn về 1 vấn đề nào đó, nhưng đến khi hành động thì rất nhiều lúc chúng ta lại không làm được như những gì mình nghĩ (vd như: vợ luôn đúng, hay không nên tức giận và mắng mỏ con cái). Nguyên nhân thì có lẽ cũng đã nhiều người biết, đó là bởi những nhận thức đúng đắn của chúng ta thường mới chỉ đang nằm ở tầng ý thức, nhưng vô thức mới thực sự là ông chủ trong những hành động của chúng ta, mà vô thức thì được tạo ra chủ yếu bới những trải nghiệm của chúng ta trong quá khứ cùng những mức độ cảm xúc mà tình huống đó mang lại. Chẳng hạn khi mình không làm sai điều gì rồi tự dưng vợ lại đùng đùng nổi nóng, giả thiết lúc đó ta niệm rằng: “vợ luôn đúng”, sau đó sẽ có 2 tình huống xảy ra.
• Tình huống 1: sau khi ta niệm, vợ bỗng thấy hành xử như vừa xong thật là bất công với anh ấy, mà Karl Marx nói mãi rồi, mình cứ áp bức quá chắc chắn sẽ có chiến tranh mất, rồi vợ bỗng trở nên dịu dàng và muốn bù đắp cho ta bằng 1 cách nào đó. Và khi đó cảm xúc tích cực trong ta sẽ xuất hiện 1 cách mãnh liệt, khi đó vô thức sẽ bắt đầu soi kết quả và tiếp nhận thông tin 1 cách nhanh chóng, rằng “vợ luôn đúng” là cực kỳ chuẩn và không cần chỉnh. Chốt hạ là lần sau sẽ “au tu” niệm (vợ luôn đúng, vợ luôn đúng…), tức là 1 người nóng 2 người vui…
• Tình huống 2: sau khi ta niệm, vợ lại nghĩ, mình đã mất công cáu mà chồng lại không thèm phản ứng gì thì chẳng phải là đang bị phí lời, chẳng phải là chồng đang khinh mình quá sao? Rồi sau đó cả tay và chân cũng không còn trung lập mà lại xin gia nhập vào cái mồm nữa thì sau đó ntn chắc không khó để mn hình dung. Và tất nhiên cảm xúc tiêu cực bắt đầu dâng trào, và vô thức bắt đầu công việc quen thuộc là soi kết quả và tiếp nhận thông tin, “vợ luôn đúng” là 1 sai lầm, là 1 lối suy nghĩ ngu ngốc và không thể chấp nhận được. Và đương nhiên chốt hạ sẽ là: Muốn có hoà bình thì phải chuẩn bị thật tốt cho chiến tranh…
Và việc các con lựa chọn 1 lối sống lành mạnh cũng vậy, giả thiết trong TH này là việc chạy bộ, và cũng giả thiết là các bố mẹ đã làm bước 1 đủ tốt để các con quyết định đi tập (phân tích thiệt hơn, đưa ra lựa chọn, dụ dỗ mua chuộc…)
• Tình huống 1: Trong khi chạy, không bạn, không mục tiêu, không hấp dẫn… lại đến khổ sở vì mệt mỏi mà chẳng thấy ích lợi gì.v.v… Cảm xúc tiêu cực bắt đầu xuất hiện, vô thức soi kết quả và tiếp nhận thông tin, rằng đây là 1 thứ vớ vẩn và nhàm chán nhất mình từng biết, và chốt hạ là: “au tu” phản đối, “au tu” tránh… mà nếu bị ép là y như rằng cái mặt sẽ như cái mẹt hoặc nước mắt lưng tròng, nói chung là chẳng có ích lợi gì nếu vô thức nó đã chốt hạ như thế.
• Tình huống 2: Quá phê khi đồng đội là những người bạn giống mình mà không phải là bạn của ông bà bô, những người có cũng như không, lại còn hay hỏi thăm những câu như kiểu vừa đi du học từ sao Hoả về. Mục tiêu quá đơn giản, ngắn thế thì chỉ phát là xong, còn chưa kịp cảm thấy mệt và khổ nữa, lại còn được buôn dưa lê bán dưa hấu, được ăn ngon, được đi chơi..v.v… Cảm xúc tích cực ngập tràn trong cơ thể, vô thức soi kết quả và thấy rằng đây là 1 trải nghiệm ngất ngây con gà tây, rồi chốt hạ là: phải tìm cách để nó được diễn ra nhiều và thường xuyên hơn…
Khi thói quen xuất hiện thì ta không cần cố gắng, và tiềm thức nó đặc biệt thích chuyện việc nhẹ, lương cao, có lẽ chính vì thế mà loto nó mới phát triển đến như vậy, và trên đây cũng là những cách mà gia đình mình lựa chọn để đồng hành cùng với con từ lúc con hơn 1 tuổi và cảm thấy rất hài lòng.
Muốn viết thật đầy đủ và chi tiết hơn, nhưng e rằng nó sẽ vượt quá giới hạn của 1 bài viết nên mình xin phép tạm dừng ở đây, nếu các bố mẹ cần tham khảo sâu hơn thì ib mình, nếu không quá nhiều người hỏi và có thời gian rảnh mình luôn sẵn sàng chia sẻ với mn, không chỉ là thể thao, mà bất cứ điều gì liên quan đến các con, bởi vì tụi nó chính là tương lai của chúng ta.
Chân thành cảm ơn mọi người đã dành thời gian cho bài viết của mình, khi đã dày công để đọc được đến tận đây, và mình sẽ rất vui nếu được kết bạn với mọi người, những con người có cùng năng lượng, cùng tần số và có tâm huyết với những đứa trẻ.
Ps: Dưới đây là video ghi lại 1 vài khoảnh khắc của con trai mình, đa phần là lúc con 4 tuổi, hy vọng nó có thể tạo ra 1 chút cảm hứng tích cực nào đó cho các bố mẹ, bởi mình cũng từng xem 1 video như vậy trước đây từ 1 người bạn, và đó cũng chính là nhân duyên để vc mình có 1 quá trình đồng hành cùng với con như vậy trong suốt thời gian qua, và mình hy vọng sẽ còn thật nhiều người sẽ có được niềm cảm hứng đó giống như mình, để các con sẽ có 1 tuổi thơ giàu cảm xúc với những trải nghiệm thật đáng nhớ, ý nghĩa và sâu sắc.
Cảm ơn bác Dẻo rất nhiều với những tâm huyết mà bác dành cho tụi nhỏ nói riêng và cộng đồng nói chung, nếu không có bác, có lẽ bố mẹ cháu đã không có được kho video và hình ảnh về con mình đáng nhớ đến như vậy.
Bài viết được viết khá vội theo kiểu mì ăn liền nên có thể còn nhiều thiếu sót, mong mọi người thông cảm, xin đa tạ!

Thảo Ben

a mother, a teacher, a runner, a dreamer