Giờ này tuần trước là cả đoàn đang phiêu lưu lênh đênh trên vùng biển Ninh Thuận. Về nhà mấy ngày nay nhưng say đủ thứ, từ say sưa với công việc cho đến cảm giác say sóng còn đọng lại. Nay mới có thời gian để ngồi viết về hành trình vừa qua. Phải nói là khủng khiếp, rất đáng nể và rất đáng nhớ:
ĐÁNG NHỚ
- Hành trình 35km trên biển trong suốt 17 tiếng liên tục, từ gần 17h chiều ngày 22/7/2022 xuyên màn đêm lênh đênh trên biển đến hơn 10h sáng ngày 23/7/2022.
- Team đồng hành là gần 20 thành viên đều yêu bơi lội: từ thành viên nhỏ tuổi nhất 8 tuổi đến thành viên lớn tuổi nhất hơn 50 tuổi.
- Cả đoàn bay từ Hà Nội vào Nha Trang đêm 21/7 lúc 22h thì gần 2h sáng mới đến Casa Maya hotel. Lúc về bay từ Nha Trang về Hà Nội thì cũng gần 2h sáng mới về đến nhà. Ăn chơi, rèn luyện mệt vãi. Nhưng chuẩn là tận hưởng từng giây phút trong suốt 4 ngày 3 đêm từ 21-24/7/2022.
ĐÁNG NỂ
Cuộc chơi 35km trên biển lần này do Cơ Phó – Chủ tịch CLB “Bơi Khám Phá” tổ chức để em Thoại thực hiện ước mơ bơi dài trên biển, để trở về bến cuối là Bãi biển Bình Sơn, Phan Rang – quê hương của Thoại. Thoại trong mắt mọi người đẹp như “Thần Thoại” vì em vừa khiêm tốn, dung dị, đẹp từ phẩm chất đến tâm hồn. Và nhất là là sự nỗ lực phi thường trong môn bơi lội của Thoại rất đáng nể.
- Thoại mới giành giải top Podium trong cuộc đua bơi 10km tại giải “Hoa Binh Open Swimming” trên Vịnh Ngòi Hoa, tại lòng hồ thuỷ điện Hoà Bình khi em xuất sắc về Nhì nam toàn đoàn, chỉ sau 1 anh vận động viên triathlete kiêm giáo viên dạy bơi người Nhật. Mình không tham gia giải và chỉ hóng được thông tin nhưng nhìn trên video khi xem lúc em lên nhận giải với ánh mắt đỏ hoe nhoè đi vì xúc động, thấy mến em ấy thật sự.
- Khâm phục hơn khi Thoại rất đặc biệt: Một thầy giáo dạy môn Lịch Sử cấp 2 sống xa nhà, ở Sài Gòn. Thoại mới học bơi cách đây 2 năm, và tự học chủ yếu qua Youtube. Điều đặc biệt nhất là chân Thoại có khuyết tật, không được như người bình thường, vậy mà em kiên trì nỗ lực học bơi trong 2 năm nay và tiến bộ vượt bậc. Nguyên tắc 10.000h luôn đúng. Thoại kể với chị Thảo là ngày nào Thoại cũng đi bơi, và bơi dài ít nhất vài km. Đây là sức mạnh của sự kiên trì và kỷ luật với bản thân.
- Trong chặng 35km ở vùng biển Ninh Thuận vừa qua, Thoại là người duy nhất hoàn thành chặng đường dài nhất. Bơi xuyên từ chiều tới đêm, từ đêm tới sáng, không ngừng nghỉ. Các anh em khác trong đoàn bơi tiếp sức tuỳ sức của mỗi người để hỗ trợ Thoại. Người thì bơi, người thì chèo SUP đi bên cạnh để đảm bảo an toàn, người thì lo hậu cần và mọi người ai cũng cổ vũ để Thoại cán đích thành công.
- Tất cả các anh chị em trong đoàn đều đáng nể vì xác định bước chân lên con thuyền đó và cam kết đi cả hành trình là biết chất chơi rồi. Thử thách 35km trên sóng biển không hề đơn giản với cả người dưới nước và người trên tàu.
Dưới đây là một loạt những kỉ lục mới đáng nể cho bơi lội Việt Nam (theo Cơ Phó Khánh Barbarian):
– Kỉ lục 1 : Cự ly bơi biển dài nhất
– Kỉ lục 2 : Bơi ở vùng biển mặn nhất và địa hình khó nhất Việt Nam
– Kỉ lục 3 : Chuyến bơi xuyên màn đêm liên tục đầu tiên
– Kỉ lục 4: Người Việt Nam đầu tiên thực hiện được bơi 35km biển
KHỦNG KHIẾP
Giờ mới nói đến cái khủng khiếp vì đúng là hành trình đã qua rồi mới đủ dũng khí kể ra:
- Bơi đêm: Ban đầu dự định là đoàn sẽ bơi xuyên ngày. Tức là xuất phát lúc 3h sáng và bơi xuyên ngày, rồi đến tầm tối là về đích. Nhưng ngay ngày hôm đó khi đến Nha Trang, nhìn thấy nắng biển rát da khủng khiếp, Cơ Phó Khánh đã có 1 quyết định quay xe chuẩn xác là: Bơi đêm! Ngay chiều hôm đó cả đoàn di chuyển ra điểm xuất phát tại Vịnh Vĩnh Hy và bơi luôn chứ không cần ngủ giấc tối để đợi sáng hôm sau bơi. Anh Khánh đã đúng vì nếu mà bơi ban ngày lúc giữa trưa tầm từ 9h sáng nắng gắt đến 4h chiều thì sợ mọi người không trụ nổi 7 tiếng chứ chưa cần nói là 17 tiếng. Vậy là cảm ơn bóng đêm! Chính màn đêm đã dẫn đường cho chúng tôi, giúp chúng tôi vượt qua cả chặng 35km phiêu lưu khủng khiếp này.
- Sứa biển: Vùng biển này nước trong nên có vô vàn sứa biển. Trước chuyến đi ai cũng doạ, cả các chuyên gia cũng lên tiếng: nếu gặp sứa trắng thường thì da ngứa và phồng rộp, còn ai gặp sứa lửa thì coi như xong phim, người đó phải dừng cuộc chơi, lên thuyền ngay lập tức. Nhìn cái vali thuốc và đồ sơ cứu chị Liên mama tổng quản của đoàn mang đi mà mình cũng run vãi tè, lo lắng không biết liệu là mình có gặp sứa lửa hay con gì gì dưới đáy đại dương hay không. Và đúng là trong đoàn bơi rất nhiều người gặp sứa trắng, nhìn vết trên da thôi cũng đã thấy ngứa khủng khiếp. Có người suýt khóc vì sứa đốt cảm giác như tê liệt tay, nhưng tinh thần của anh em luôn nỗ lực và bơi hết mình nên chẳng nề hà, một lúc ổn ổn rồi nhảy xuống nước bơi tiếp. Dũng cảm vượt qua nỗi sợ. May phúc cho mình và Anthony là 2 mẹ con bơi mấy km trên biển mà không bị em sứa nào chích cả. Cảm ơn trời đất!
- Dòng ngược: Bơi xuôi dòng thì ngon mà bơi ngược dòng thì bào mòn sức lực thế nào anh em biết rồi. Cả chặng vừa rồi có rất nhiều đoạn phải bơi ngược dòng, thậm chí cả dòng ngang, dòng xiên xẹo. Có những lúc cảm giác như gắng hết sức để quạt tay, đập chân tiến về phía trước mà người vẫn đứng im chả thấy di chuyển mẹ gì. Thật kỳ diệu khi anh em đều đã vượt qua được những quãng đường thử thách như vậy.
- Sức người vô tận: Phải nói khủng khiếp nhất chính là sức người. Khi bơi được khoảng 8km thì Thoại bị nôn, lúc đó có người nói quả này chắc khó đi được tiếp rồi, vì nôn có nghĩa là người bị cảm lạnh. Còn tận hơn 20km và cả bóng đêm cho quãng đường dài phía trước tính sao? Thế mà lúc sau Thoại quyết chí lên đường và bơi như khoẻ như chưa có chuyện gì xảy ra. Chẳng hề nhụt chí. Các anh em khác cũng vậy, thay nhau bơi và lao vào bóng đêm miệt mài, vượt qua hết mọi nỗi sợ lấn át ý chí, sải cánh tay mạnh tiến về phía trước. Chuẩn là toàn các tay bơi open water khoẻ như rồng nước, các anh đã bơi ngoài trời ở nhiều địa hình khác nhau nên giỏi xử lý các tình huống và bình tĩnh vượt lên trong bóng đêm. => Đúng là lòng dũng cảm là tài sản vô giá mà tự nó đã tiềm ẩn sức mạnh vô hình có thể giúp con người sống một cuộc đời đích thực. Với lòng dũng cảm ta sẽ tự tạo ra cơ hội cho bản thân và đủ bản lĩnh để đối mặt với những trở ngại. Tất cả chúng ta sinh ra đều có lòng dũng cảm. Nhưng những ai biết tôi rèn và vận dụng nó thường xuyên thì mới có thể sở hữu lòng dũng cảm thật sự.
TRẢI NGHIỆM CÓ 1-0-2
Ban đầu trong nhà thì chỉ mình mình đăng ký đi chuyến này, vé máy bay đã đặt cách đó cả tháng trời. Chuyến đi trùng ngày với giải chạy 42km Amazing Halong VNExpress, nhưng vì ham khám phá và “yêu nước” mà mình quyết định tặng bib chạy 42km cho đồng đội anh Giáp để tham gia chuyến phiêu lưu 35km trên biển này.
Đến trước ngày đi Nha Trang 1 ngày bố con Bon mới trở về từ Hội An và cũng muốn tham gia. Vậy là bạo tay chi vé máy bay giá muộn cho cả 2 bố con cùng tham gia với đoàn. Bon rất hào hứng! Đến chiều hôm đó khi lên thuyền, bắt đầu choáng khi nhìn con thuyền dạng như cano nhẹ lềnh bềnh trên biển chở cả đoàn ra điểm xuất phát ở Vịnh Vĩnh Hy, xong rồi mùi dầu của thuyền bay theo chiều gió vào đúng mũi của từng thành viên trong đoàn, không trốn đi đâu được. Thực sự khủng khiếp! Con thuyền đó đi support cho đoàn bơi và đương nhiên là đi với tốc độ của người bơi dưới nước: siêu rùa! Vừa đi vừa dừng, vừa chao đảo hết bên này đến bên kia, cộng thêm mùi dầu bốc vào sặc mũi. Kinh khủng không thể chịu nổi. Mình là đứa bao nhiêu năm nay không say tàu xe bao giờ, vậy mà lần này cũng bị con tàu vật cho say lên say xuống. Cứ nghĩ đến cái mùi dầu bốc lên mũi là sợ. Kinh khủng đến mức mà có mấy chị trong đoàn và mấy bạn quyết định dừng cuộc chơi: ở giữa biển mà mạnh tay chi thuê riêng cái cano khác ra đón để trở về đất liền. Chứ nghĩ đến cảnh phải trôi lênh đênh say sóng kèm combo mùi dầu như này cả đêm đến ngày hôm sau thì không thể nào tải nổi. Bon lúc đó cũng lung lay. Muốn nôn và muốn đề xuất là con muốn về đất liền. Nhưng mẹ kiên quyết: Dũng cảm lên con, đây sẽ là một trải nghiệm thú vị với con. Chúng ta sẽ đi cùng đoàn đến cuối con đường và kiên quyết không bỏ cuộc giữa chừng. Thấy mẹ quyết như vậy con theo luôn, và y như rằng, con đã có một trải nghiệm đáng nhớ. Con được nhìn thấy các chú các bác đam mê bơi lội nỗ lực từng phút như nào vượt sóng gió trên biển cả. Không học gì bằng học từ trải nghiệm thực tế!
Vì có 2 cái đuôi thành ra mình không bơi được nhiều như dự kiến: Xuất phát bơi được 1km, đúng đoạn ngược dòng. Ôi mẹ ơi, 1km mà cứ như chục km, bơi mãi bơi mãi không thấy mình di chuyển gì mấy. Nước biển vùng Ninh Thuận này mặn nhất Việt Nam! Thấy bảo là vùng sản xuất muối nên nó cũng mặn khác bọt với biển khác thật. Mặn chát luôn. Khi bơi có lúc chẳng may mình hớp phải ngụm nước biển nào là ý như rằng mặn rát họng đến khé cổ. Lúc bơi ngược dòng bị tụt lại phía sau, nhưng mình thấy vẫn yên tâm vì phía sau mình có 2 anh nữa đang quẫy nước. Bơi một mình lúc đó cảm giác sợ thật, mặc dù ôm phao đứng nước nhìn cảnh sắc xung quanh thì đẹp thật. Màu bầu trời, lẫn vào màu nước và gió biển hiu hiu, cảm giác tự do tự tại giữa thiên nhiên bao la. Nhưng khi tưởng tượng ngụp mặt xuống dưới nước là một màu đen huyền bí của biển cả. Tưởng tượng thêm vài con sứa, 1 chú cá mập lao tới, hay loài thuỷ quái nào phía dưới lao lên, lại đúng lúc có luồng dòng lạnh và ngược, mình hơi hoảng loạn. Cảm giác sợ hãi xâm chiếm. Nếu lúc đó mình vẫy vùng loạn xạ thì chắc chỉ làm mình cạn oxy và mệt sức hơn. May mà lúc đó mình giữ bình tĩnh, chuyển động nhịp nhàng và chính xác. Điều này giúp mình ngoi lên mặt nước để thở một cách đều đặn. Trong cuộc sống cũng vậy, những khi gặp sự cố khiến ta hoảng loạn, cần cần phải giữ bình tĩnh. Vì có như vậy mới đưa ra được những quyết định sáng suốt và đúng đắn.
Ngay sau lúc đó mình quyết định bơi chậm lại để đợi 2 anh tiến lên để cùng bơi song song với nhau. Đúng là có đồng đội bơi bên cạnh thấy cũng yên tâm hơn. Có những lúc dù thấy da rát đi, cảm giác như là có con sứa quấn vào chân, nhưng nhìn kỹ thì lại không phải. Có lẽ là nước biển mặn quá làm da mình xót nên thấy vậy. Được 1km mình quyết định lên thuyền định thần lại và bơi tiếp. Nhưng vừa lúc đó phải giải quyết việc, và khi xong thì màn đêm buông xuống. Với bản năng làm mẹ, thì mình quyết định sẽ ở lại tàu cùng con trai và không phiêu lưu bơi đêm. Nhưng ngồi trên thuyền 1 lúc là nôn lên nôn xuống, mình lại nhảy xuống nước chèo SUP hỗ trợ mọi người, lúc đó là em Minh Quang và anh Martin bơi. Chèo SUP mấy km thì đêm xuống và mình bắt đầu thấm mệt. Trở lại tàu với con trai thì thấy 2 bố con và mấy bác khác đang nằm trên nóc tàu. Vậy là mình có 1 chỗ để nương thân qua đêm. Nằm trên nóc cao tuy bồng bềnh say sóng hơn nhưng bớt được mùi dầu máy của thuyền.
Nằm trên nóc thuyền và nhìn ngắm sao xuyên đêm, muốn chợp mắt mà không tài nào ngủ nổi. Thôi không sao, cảnh sắc buổi ban đêm rất đẹp, tận hưởng thôi! Quả thật đó là một đêm rất dài và mình có rất nhiều cuộc đối thoại với bản thân rất thú vị. Sáng hôm sau được ngắm bình mình đẹp như mơ trên nóc thuyền, lãng mạn hơn cả trên tàu Titanic. Sau đó 2 mẹ con bơi được khoảng 3km dưới biển trước khi chú Thoại về đích.
Dưới đây là 1 số “kỉ lục” của nhà Bon trong hành trình vừa qua:
- Nằm trên nóc thuyền hứng trọn sương xuyên đêm liên tục từ tối xuyên đến sáng hôm sau.
- Ở khách sạn hạng sang nhiều sao nhất từ trước đến giờ: khách sạn ngàn sao :))
- Bầu trời đêm nhiều sao nhưng lạnh: nằm trên nóc tàu đi giữa biển, gió lạnh mà không mang theo áo khoác, có quần áo nào đắp hết lên người mà vẫn lạnh.
- Nôn say sóng nhiều nhất: cả 3 thi nhau oẹ lúc lên tàu được khoảng 1 tiếng, mỗi người li-vơ-phun ít nhất là 2 lần, nhưng tinh thần vẫn cao vút, nôn xong lại cười toe toét và luôn rất enjoy hành trình =))
- Mình lần đầu tiên trong đời trong suốt 36 năm qua được thức cả một đêm thức trọn vẹn, không ngủ được một giây, một tích tắc nào.
- Bon làm được workout bơi biển dài nhất: 3km.
Đúng là không môn thể thao nào hồi phục nhanh như bơi lội. Dù Thoại và các anh em bị chafing đau rát vùng cánh tay vì cọ sát vào quần áo bơi, dù mỏi nhừ người để cán đích, nhưng ngày hôm sau là tất cả lại hồi phục và khoẻ mạnh như thường. Cả đoàn tiếp tục đi bơi ở bãi biển gần hotel, đi enjoy lặn ngắm san hô và chèo SUP khắp vùng đảo Bình Hưng để khám phá cảnh đẹp và sản vật địa phương.
Cuối cùng thì Thoại cán đích như mục tiêu thành công tốt đẹp như giấc mơ của em. Cả đoàn ai cũng an toàn và cười như như hoa. Xin cảm ơn biển cả và đại dương bao la! Cảm ơn trời đất! Cảm ơn toàn bộ các anh chị em trong đoàn! Cảm ơn anh Khánh Barbarian – một người thủ lĩnh tận tâm và tuyệt vời! Và cảm ơn tất cả mọi người đã dõi theo, cổ vũ và giúp đỡ cả đoàn trong hành trình tươi đẹp nhưng đầy thử thách này! Với cá nhân mình đây là một chuyến đi thực sự đáng nhớ và sẽ chẳng bao giờ quên. Xin cảm ơn cuộc đời và cảm ơn những chuyến đi đã giúp mình có những trải nghiệm thú vị!